Ai mà không muốn được coi là người chuyên nghiệp cơ chứ, nhưng hình như ai cũng nghĩ tác phong làm việc chuyên nghiệp là từ chỉ dành riêng cho giới văn phòng, những người mặc vest xách cặp táp đi ô tô… Đó là suy nghĩ sai lầm.
Thật ra bạn có thể gặp được tác phong làm việc chuyên nghiệp ở bất cứ đâu, bất cứ ai và bất cứ công việc nào ngoài kia.
– Một quán cafe luôn mang bill và cầm theo cả khoản tiền thừa dự phòng để có thể thối lại ngay khi bạn mới chỉ kêu tính tiền.
– Một quán nem nướng phân chia rạch ròi, nhân viên này mang rau, đồ chua, nước tương, nhân viên khác chỉ mang nem, một người khác nữa chyên phụ trách mang về. Nhờ sự phân chia rạch ròi mà ai cũng làm phần việc của mình 1 cách nhanh chóng, gọn gàng, khách đông bao nhiêu cũng nhanh chóng được phục vụ, ai cũng hài lòng, bà chủ chỉ ngồi 1 chỗ đếm tiền rẹc rẹc, thỉnh thoảng đưa ngón tay liếm cái sột cho ướt để … đếm tiền cho dễ
Ngoài ra:
– Sự chuyên nghiệp còn là một quán cơm làm sẵn phần canh và nước tương cho những người mua mang về, không đợi đến khi bán mới lục tục làm từng việc.
– Một nhân viên bán hàng chuyên nghiệp, không chỉ là người bán hàng tốt, mà còn biết tự làm những việc sao cho việc bán hàng được tốt hơn, như bài trí lại vài món đồ cho đẹp mắt, sắp xếp hàng hóa cho thuận tiện và khoa học, lau chùi cửa kiếng ngay khi nó vấy bẩn.
– Người làm việc chuyên nghiệp là người luôn có kế hoạch trước khi làm việc, không chỉ 1 kế hoạch chính để thực hiện, mà còn nghĩ thêm cả những kế hoạch dự phòng nữa
– Người làm việc chuyên nghiệp, là người luôn đúng giờ, luôn hoàn thành việc được giao với kết quả còn cao hơn cả yêu cầu.
– Người chuyên nghiệp là người luôn hỏi mọi thứ cần hỏi, đúng lúc.. Chứ không ậm ừ khi nhận việc để rồi mỗi giờ lại phải gọi hỏi người khác cần cái gì, cần như thế nào, cần khi nào.
– Hôm nay mình nhận được rất nhiều lời gọi hỏi xin việc, có bạn kia lúc gọi điện mình đã nói rõ ràng địa chỉ, thậm chí còn nhắc viết lại đi có quên, mà giờ vừa nhận được tin nhắn kêu chị gửi lại địa chỉ cho e đi. Mình sẽ không gửi. Rồi bạn kia kêu 1h đến thử việc mà 2h mới thấy tới làm mình mất thiện cảm ngay… Những việc này, tuy nhỏ, nhưng nếu bạn không quan tâm, bạn khó mà khá lên được.
Như cha của Abraham Lincoln đã nói với con mình: “Mai sau con nhất định sẽ làm tổng thống. Nếu như con không thể làm tổng thống mà làm người quét rác. Thì con cũng phải là người quét rác sạch nhất thế gian”
Và đôi khi, như hình minh họa, người chuyên nghiệp là người buồn ngủ mà cố gắng k để mình bị ngủ gật hoặc ngủ mà mọi người không hề biết là ta đang ngủ, thế mới chuyên nghiệp, nhá
Bổ sung thêm lần 2 ngày 25/5/2018
– Chuyên nghiệp là không để cảm xúc cá nhân chi phối công việc nữa. Hồi bữa có mấy bạn ghé shop mình mua quần jeans, bạn ấy nói “Em thích nhất mua ở đây. Mấy chị bán hàng thật dễ thương. Chỗ khác bọn bán hàng mặt cứ nhăn như… chó thiến ấy” (nguyên văn nhá) Bạn có thể buồn bực, tức giận chuyện riêng: chuyện bị bồ đá, chuyện thua bài, chuyện bị mọc nhọt ở mông đít… kệ bạn, nhưng đừng trút cái bực tức lên khách hàng.
– Đấy là chuyên nghiệp trong tác phong làm việc. Còn một số người tác phong không chuẩn nhưng mặt hàng chuẩn (kiểu bún mắng cháo chửi gì ngoài HN đấy) thì mình không rành, không biết đâu nhé. Sản phẩm ngon đến nỗi tác phong mua bán cha thiên hạ mà khách vẫn câm nín nhịn nhục để ăn thì… quá chuyên nghiệp luôn!
Ví dụ gần đây nhất là có một bạn khách bên shop mình mặc size 28, hôm ấy không còn xái nào size 28, bạn ấy chấp nhận mua tới size 32 rồi về sửa chứ nhất định không đi shop khác, rồi có bạn thì ở tút Phan Thiết, cứ vài tháng bắt xe lên Bảo Lộc mua đồ một lần, dù cho Phan Thiết thiếu ma gì shop. Mấy ca này thì là khách chuyên nghiệp chứ không phải người bán chuyên nghiệp nữa rồi hâhahaa
– Chuyên nghiệp là phải như Phi Nhung, bán hàng cho khách nào là nhớ mặt nhớ tên nhớ thói quen mua sắm luôn của khách đó. Đừng như Phi Tuyết bán 100 lần cho 1 khách vẫn không nhớ nó từng là khách :)))
– Chuyên nghiệp theo cách thiên hạ là bán tại shop, bán online các kiểu, chăm chút hình ảnh, trả lời comment inbox liên tục. Còn chuyên nghiệp kiểu Phi Tuyết là chả đăng quảng cáo, chả bán online, có camera thì ngắt không xài, chẳng bao giờ kiếm hàng, thế mà vẫn bán đều đều, không hàng tồn, tài thật chứ. :)) Cái này không phải chuyên nghiệp, cái này là may mắn thôi. Lại còn chuyển shop mấy lần không một thông báo, ba năm sau khách ghé shop mới hỏi: “Ơ là shop antu ngày xưa nè, hóa ra chị chuyển tới đây, em không hề biết, cứ đi tìm mãi”.
– Thêm một cái nữa, chuyên nghiệp là dần đưa mọi hoạt động kinh doanh trở thành tự động hóa, máy tính hóa, kiểm soát hàng hóa kho bãi bằng máy móc, in bill tính tiền… chứ đừng như mình tất tật mọi thứ bằng tay, không máy tính hay in bill hay gì hết. Shop duy trì qua lúc khó khăn, tới lúc có điều kiện để phát triển mạnh thì lại nghĩ tới chuyện … đóng cửa nghỉ khỏe :)))
Kết luận là gì? Hỏi cách làm việc chuyên nghiệp mà hỏi Phi Tuyết là em sai quá sai rồi em ạ!